Đăng Nhập

Quên mật khẩu

Tìm kiếm nội dung
 

Bài đăng gần đây

» Giới thiệu website về bệnh gan
thanhmai9x 10/10/13, 12:10 am

» Cần tìm bạn gái để đi đến hôn nhân tại Hà Nội
babesophile 07/08/13, 11:02 pm

» Chùa Keo - Thái Bình?
mhdvn2013 24/07/13, 02:42 pm

» ĐÀO TẠO TRUNG CẤP CHẤT LƯỢNG CAO TẠI TRƯỜNG TRUNG CẤP CNTT SÀI GÒN
tuyensinhsitc 01/04/13, 08:45 am

» ĐÀO TẠO TRUNG CẤP CHẤT LƯỢNG CAO TẠI TRƯỜNG TRUNG CẤP CNTT SÀI GÒN
tuyensinhsitc 27/03/13, 03:34 pm

» Trang web luyện thi trắc nghiệm trực tuyến
tungvu1210 24/01/13, 02:19 pm

» Nhật ký Mr Ken
xelu 10/01/13, 11:14 pm

» MU Binhyen SS4
winterpow 20/11/12, 11:51 pm

» Hướng dẫn lập diễn đàn lớp
Admin 02/11/12, 10:28 am

» Bê tông tự trộn
minhtuanabc 30/10/12, 11:14 pm

» Forum Cổng game đáng chú ý nhất tháng 10
Lokier1234 29/10/12, 10:03 am

» Ảnh trường lớp, bạn bè
huongvu89 09/10/12, 11:29 am

» Giúp em với
Đạt 21/09/12, 07:19 pm

» Tặng từ 20- 50% cho các khóa học tiếng anh
ocean_trainingtb 12/09/12, 10:07 am

» Kỳ Lân Kiếm Thế Alpha Test 07-09-2012 [Open ngày 13-09-2012]
doirach88 11/09/12, 03:14 pm

» Tuyển sinh Lập trình viên năm 2012
ipmac_online 22/08/12, 11:36 am

» những phương pháp giải hóa độc đáo của thầy Vũ Khắc Ngọc (cực HOT)
dkx_95 09/08/12, 08:28 pm

» Phim khoa học trẻ em
sachvang 03/08/12, 08:24 pm

» Kiếm thế Free cho anh em !!
fpt0122 30/07/12, 04:46 pm

» Em về với người (Tiêu trúc)
dkx_95 12/07/12, 06:37 am

Top posters
dkx_95 (166)
Đề bài: Suy nghĩ về bệnh “vô cảm” trong xã hội hiện nay VotebarĐề bài: Suy nghĩ về bệnh “vô cảm” trong xã hội hiện nay VotebarĐề bài: Suy nghĩ về bệnh “vô cảm” trong xã hội hiện nay Votebar 
Bui Danh Nam (139)
Đề bài: Suy nghĩ về bệnh “vô cảm” trong xã hội hiện nay VotebarĐề bài: Suy nghĩ về bệnh “vô cảm” trong xã hội hiện nay VotebarĐề bài: Suy nghĩ về bệnh “vô cảm” trong xã hội hiện nay Votebar 
Admin (37)
Đề bài: Suy nghĩ về bệnh “vô cảm” trong xã hội hiện nay VotebarĐề bài: Suy nghĩ về bệnh “vô cảm” trong xã hội hiện nay VotebarĐề bài: Suy nghĩ về bệnh “vô cảm” trong xã hội hiện nay Votebar 
Lylyxinh (31)
Đề bài: Suy nghĩ về bệnh “vô cảm” trong xã hội hiện nay VotebarĐề bài: Suy nghĩ về bệnh “vô cảm” trong xã hội hiện nay VotebarĐề bài: Suy nghĩ về bệnh “vô cảm” trong xã hội hiện nay Votebar 
nganha_2410 (17)
Đề bài: Suy nghĩ về bệnh “vô cảm” trong xã hội hiện nay VotebarĐề bài: Suy nghĩ về bệnh “vô cảm” trong xã hội hiện nay VotebarĐề bài: Suy nghĩ về bệnh “vô cảm” trong xã hội hiện nay Votebar 
Tuyển (14)
Đề bài: Suy nghĩ về bệnh “vô cảm” trong xã hội hiện nay VotebarĐề bài: Suy nghĩ về bệnh “vô cảm” trong xã hội hiện nay VotebarĐề bài: Suy nghĩ về bệnh “vô cảm” trong xã hội hiện nay Votebar 
Tulip_mua_he (12)
Đề bài: Suy nghĩ về bệnh “vô cảm” trong xã hội hiện nay VotebarĐề bài: Suy nghĩ về bệnh “vô cảm” trong xã hội hiện nay VotebarĐề bài: Suy nghĩ về bệnh “vô cảm” trong xã hội hiện nay Votebar 
process (10)
Đề bài: Suy nghĩ về bệnh “vô cảm” trong xã hội hiện nay VotebarĐề bài: Suy nghĩ về bệnh “vô cảm” trong xã hội hiện nay VotebarĐề bài: Suy nghĩ về bệnh “vô cảm” trong xã hội hiện nay Votebar 
xelu (9)
Đề bài: Suy nghĩ về bệnh “vô cảm” trong xã hội hiện nay VotebarĐề bài: Suy nghĩ về bệnh “vô cảm” trong xã hội hiện nay VotebarĐề bài: Suy nghĩ về bệnh “vô cảm” trong xã hội hiện nay Votebar 
maithanhhp (6)
Đề bài: Suy nghĩ về bệnh “vô cảm” trong xã hội hiện nay VotebarĐề bài: Suy nghĩ về bệnh “vô cảm” trong xã hội hiện nay VotebarĐề bài: Suy nghĩ về bệnh “vô cảm” trong xã hội hiện nay Votebar 

Lượt truy cập

You are not connected. Please login or register

Xem bài cũ hơn  |  Xem bài mới hơn  |  Đầu trang  |  Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

dkx_95

dkx_95
Thượng tá
Thượng tá
Từ khi trên quả đất này có sự sống, thì Thượng Đế đã sinh ra vạn
loại, trong đó có loài người. Một điều đặc biệt thay là tạo hóa đã ban
tặng cho loài người chúng ta một thứ quý báu đó chính là “tình cảm”.

Người ta nói con người là loài sinh vật sống bằng “tình cảm”. Tình
cảm cũng giống như một thứ linh dược quan trọng, nó có thể cảm hóa được
mọi thứ, nó là sợi dây gắn kết giữa con người với con người, nó đã mang
con người đến lại gần nhau hơn. Con người ai cũng sống bằng cái “tình”
thì chắc hẳn mọi thứ xung quanh ta sẽ đẹp vô cùng, bầu trời này sẽ không
còn những áng mây đen, mặt đất này sẽ không còn những lầm than, cơ cực,
không có những lỗi lầm.

Tình thương yêu, sự chân thành, nỗi xót xa hay sự cảm thông, tha
thứ tất cả đều xuất phát từ cái “tình” mà ra, nếu một khi bạn đã đánh
mất đi cái “tình người” ấy thì khi đó bạn đã tự tách mình ra khỏi thế
giới của lương tri và lúc này con người sẽ không còn là con người nữa.
Cái hạnh phúc lớn nhất của con người khi còn tồn tại trong cái thế giới
này đó chính là được sống, được tắm mình trong cái biển cả đầy tình yêu
thương của mọi người.

Danh ngôn có câu: “kẻ mất đi của cải là kẻ mất ít, mất bạn là kẻ
mất nhiều, nhưng đánh mất đi cái “tình” thì là mất tất cả”. Thật vậy một
người sống mà không có tình cảm thì trở nên hung bạo và tàn nhẫn vô
cùng, cha con có thể bất hòa, vợ chồng vì cãi nhau mà li tán, anh em vì
tranh giành mà bất đồng, bạn bè vì tình cảm mà có thể giết hại lẫn nhau,
… Tất cả là vì họ không biết cảm thông, họ không cảm nhận được cái hạnh
phúc của cuộc sống, họ quá vô tình và thờ ơ với thực tại.Hằng ngày bạn
thường đối mặt với những bộn bề của cuộc sống, nhiều lo toan trong công
việc hay cũng có lúc bạn mải mê trải mình trong những phút giây lạc thú,
vui vẻ bên bạn bè mà đã lãng quên đi phút giây êm đềm, hạnh phúc, những
hình ảnh thiêng liêng cao cả của cha, của mẹ, những người ngày đêm
thương nhớ, mong chờ, dõi theo bước chân bạn từng phút, từng giây. Ấy
thế mà mỗi khi đang đi với bạn bè tình cờ bắt gặp cha và mẹ đang làm
những công việc “bán mặt cho đất, bán lưng cho trời” thì bạn vẫn cuối
đầu mà bước tiếp, điềm nhiên một cách lạ thường. Thử hỏi “tại sao?” phải
chăng vì rào cản của sự mặc cảm quá lớn đến nổi bạn không thể trèo qua?
Sao lại vô tình đến thế, chính cái bệnh vô cảm đã làm cho ngọn lửa yêu
thương trong trái tim của bạn đã vụt tắt? Tình cảm nó giống như những
hạt mưa, mưa càng to thì có thể dập tắt đi ngọn lửa của sự căm hờn, của
lòng thù hận hay ghen ghét, nhưng nó có thể là ngọn lửa của tình thương
yêu, sự khoan dung, lòng vị tha hay của ước mơ và hi vọng. Tại sao chúng
ta lại để cho những ngọn lửa ấy lại vụt tắt đi trong đêm tối.

Cuộc sống xung quanh ta còn đầy rẫy biết bao cảnh khổ, những hoàn
cảnh thật đáng thương trông mà ai chẳng xót, vậy mà cũng có những kẻ
nhìn như không thấy. Nhìn những bà lão tuổi ngoài 70, một tay run run
chống gậy, tay kia cầm sấp vé số, đi hết đoạn đường này đến đoạn đường
kia, đi trong những hơi thở yếu ớt, đôi chân quằn quại mệt mỏi dường như
muốn ngã quỵ; Hay những ông lão khoác trên người bộ sơ mi rách, không
còn chỗ vá, sống một cuộc đời hành khất nhờ vào sự bố thí của xã hội.
Đáng thương hơn là những đứa bé mới chào đời thì chẳng được nhìn thấy
cha mẹ đâu, 5, 3 tuổi thì phải đi lượm ve chai, bán vé số, nhặt từng mẫu
bánh dỡ vụn của người khác ăn thừa mà lót dạ, chứng kiến những cảnh đời
ấy ai mà chẳng xót, chẳng thương, thế mà có những kẻ lại rất thờ ơ, quá
vô tâm cứ ngoảnh mặt mà bước đi trước những số phận vô hình trong khi
họ đang cần đến vòng tay nhân ái của mọi người. Phải chăng chính cái
bệnh vô cảm đã làm cho bạn trở nên vô tri, vô giác, chẳng thèm nhòm ngó
gì đến sự hiện hữu của mọi người chung quanh?

Nói đến đây làm tôi nhớ đến câu nói của Bác: “Hạnh phúc của tôi là đây, là chính cái giây phútmà tôi được nhìn thấy đồng bào tôi ai cũng có cơm no áo ấm, ai cũng được
học hành”. Lúc sinh thời Bác thương yêu con người hết mực. Bác không bỏ
xót một việc nhỏ, Người đã hi sinh hạnh phúc của mình để mang lại hạnh
phúc cho nhân dân. Vậy sao chúng ta lại không giống như Bác, tại sao
chúng ta lại không noi gương Bác, một con người luôn có tình thương yêu
bao la rộng lớn, tại sao lại để cho cuộc đời này vẫn còn nhiều nổi khổ
đau, vẫn còn nhiều trái tim phải vụn rời như thế, tại sao khi nhìn thấy
một người gặp hoạn nạn mà lại làm ngơ, thấy một chiếc xe bị ngã hay một
em bé bị rơi xuống nước bạn vẫn ung dung mà bước tiếp, thấy người khác
mắc lỗi lầm mà chẳng đoái hoài đến.

Một người thầy giáo chỉ vì lo vun vén cho một đứa học trò cưng mà đã phụ
đi biết bao trái tim nhỏ bé của những đứa học trò khác, hay vì lí do,
phương diện nhìn nào đó mà ở mỗi đứa học trò khác nhau thì việc truyền
đạt kiến thức cũng khác nhau. Trong lớp có học sinh gặp khó khăn mà
không được bước tiếp đến trường. Khi đó vì chỉ lo cho công việc của bản
thân mà thầy cô cứ phó mặc cho học sinh.

Gần gũi với chúng ta hơn là những người bác sĩ. Một bác sĩ tuy không
giỏi lắm nhưng với một trái tim nhân hậu, tấm lòng của một lương y cảm
hóa vào trong từng viên thuốc, từng đôi tay ân cần chu đáo, sự quan tâm ,
chăm sóc và chia sẻ với bệnh nhân thì chắc chắn họ sẽ mau khỏi hơn là
khi được chữa trị với một bác sĩ mà không có cái tâm của người thầy
thuốc, thấy người nghèo là cứ muốn bỏ mặc, không cần biết họ thế nào.
Hay có những lúc bạn vào trong những shop mua hàng, nhìn cách ăn mặc của
bạn hơi sành điệu thì chủ shop đón tiếp và phục vụ một cách ân cần, chu
đáo, còn nếu bạn ăn mặc hơi “quê”, hơi “bình dân” một chút thì họ chẳng
để ý, chẳng cần biết đến sự có mặt của bạn, ngay cả ngôn từ cũng thế.
Có phải xã hội này không công bằng hay chăng? Công lý là chính ở trái
tim của mỗi người, nếu chúng ta biết đồng điệu trái tim của mình với suy
nghĩ của người khác, chúng ta có đặt mình vào vị trí của người thì khi
đó chúng ta mới hiểu và cảm thông cho họ. Tức là khi đó cái bệnh vô cảm
đã được cảm hóa bằng cái “tình” của bạn.

Chúng ta hãy sống bằng chính con tim của mình, bằng chính những gì
mà tạo hóa đã ban tặng cho ta, chúng ta sống và đừng để cho cái bệnh vô
cảm len lỏi vào đời sống này, hãy lấy cái “tình” mà cảm hóa hành động,
hãy lấy tình thương yêu mà làm ngôi vị trung tâm của cuộc sống, hãy dang
rộng trái tim mình, hãy quan tâm đến mọi người, hãy thông cảm, sẻ chia
với những mảnh đời bất hạnh, hãy biết quý trọng tình cảm và tha thứ cho
sự lỗi lầm.


Xem bài cũ hơn  |  Xem bài mới hơn  |  Đầu trang  |  Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết



Copyright © Diễn đàn THPT Binh Thanh 2011. Ghi rõ "Nguồn: https://binhthanh.forumvi.com" khi trích dẫn nội dung từ website này.
Đầu trang | Mobile | Liên hệ BQT | Thiết kế bởi Phạm Văn Tuyển

       Vườn Thơ.tk | Đọc truyện